RadioPlus.vn – Nàng, vốn là cửu công chúa của Tây Lương quốc, ở Tây Lương nàng được vô vàn ân sủng, chỉ vì cầu thân mới phải lên đường đến Trung Nguyên.
Hắn, thân là đương kim thái tử, địa vị chỉ khom lưng dưới một người mà đứng trên cả ngàn vạn kẻ khác, vì hôn nhân chính trị, bất đắc dĩ mới phải lấy công chúa của dị quốc.
Hắn có ái phi của riêng mình, Triệu lương đệ. Nàng cũng có cuộc sống của riêng nàng, ấy là lén xuất cung, chặn ngựa lồng dở chứng, trừ gian diệt ác, đuổi trộm cắp, tiễn trẻ lạc về tận nhà, lại còn có uống rượu, ngao du kỹ viện….
Họ tưởng đâu chỉ là 2 đường thẳng song song vĩnh viễn không bao giờ giao nhau. Thế rồi những tranh đoạt địa vị trong Đông Cung, những phải trái vô duyên cớ, những nham hiểm ngấm ngầm, lại cứ từng bước từng bước cuốn nàng công chúa ấy vào dòng nước xoáy.
Có con cáo nhỏ cô đơn…..ngồi trên cồn cát ngắm trăng một mình….cơ mà đâu phải ngắm trăng…..cáo đang mong đợi cô nàng chăn dê. có con cáo nhỏ bơ vơ….ngồi trên cồn cát thẩn thơ sưởi mình….nào đâu cáo muốn sưởi mình…..cáo đợi cô mình cưỡi ngựa đi qua
…
Hóa ra cứ mãi đợi mãi chờ, con cáo ấy lại chẳng thể đợi được người mà nó muốn…
*********
Tác giả: Phỉ Ngã Tư Tồn – Người thực hiện: Min
( Nguồn: thegioiaudio.org )
Một chuyện tình cảm động đầy cảm xúc…tình yêu dù có quên đi vẫn khiến lòng đau vô hạn! Ngoài đời chắc ko có một cuộc tình như vậy…khắc cốt ghi tâm?chỉ mong một đời ở bên một người và người ấy sẽ toàn tâm yêu mk:( ôi ngôn tình thật lừa tình???
Còn chuyện nào hay hok mấy b xin giới thiệu cho mình với?
cho mình hỏi tên của 2 bài hát cuối ở phần ngoại truyện? Thanku!!!!
Bạn qua nhà Min hỏi nhé 🙂 mình cũng không biết nó là bài gì nữa 🙁
https://minzil.wordpress.com
đông cung ,tự em đa tình
Bài đầu là CỐ MỘNG bài thứ 2 là MỘNG VỌNG ĐOẠN. Thật rất hay rất hợp phần ngoại chuyên này. Lời bài Cố Mộng.
Hồi ức như một song cửa, mở ra rồi khó khép lại
Tiếng ai bước nhẹ trên lá khô, đom đóm phía trước vẽ nên bức bình phong hoa mỹ
Vì ai nhấc tay áo thơm, trao phong thư đỏ tình ý ngập tràn
Người nói rằng sẽ phiêu bạc, đến một nơi thật đẹp
Giọng hát ai khe khẽ, khe khẽ ngân
Nước mắt ai lẳng lặng rơi
Tuổi xuân này rồi sẽ qua đi
Họ kề vai nhau hứa cùng vượt qua sóng gió
Khi ấy mặt đất khô cằn, lá thu phong nhuốm hồng sắc thu.
Như giấc mộng xưa ấy, đời người như vở hài kịch liệu còn có ai lên khán đài để diễn
Hoàng hôn ánh nến khẽ lay, sắc đỏ bao trùm ai còn bàng hoàng
Hoa cưới đẫm lệ vui mừng trên hỉ đường lặng lẽ đặt qua một bên.
Hồi ức như đoạn phim câm phát lại từng mốc từng mốc thời gian
Người nói rằng sẽ phiêu bạc, đến một nơi thật đẹp
Giọng hát ai khe khẽ, khe khẽ ngân
Nước mắt ai lẳng lặng rơi
Nguyện hóa thành một đôi chim tung tăng
Bỏ lại sau lưng tiếng khóc than gào thét cũng chẳng đuổi kịp
Lại thêm một năm, giữa tháng bảy gió chiều lạnh, bóng tà dương chìm dần
Trong giấc mộng xưa ấy, tiếng mái chèo cô độc khua xa dần
Phiêu bạc tha hương, quên lãng.
Nge thật da diết thương tâm làm sao